Trong vài tháng đầu tiên, việc chăm trẻ diễn ra khá đơn giản vì trẻ chủ yếu là bú sữa. Nhưng bước sang tháng thứ 4 với nhiều chuyển biến nhất định về cân nặng. Đây cũng là thời kì bé tập lẫy, cần cung cấp nhiều năng lượng hơn cho sự phát triển của cơ thể. Vì vậy, mà một số bà mẹ bắt đầu để trẻ làm quen với chế độ ăn dặm. Tuy nhiên, cho trẻ ăn dặm đúng cách lại là bí quyết mà các mẹ cần ghi nhớ! |
Một số bé sơ sinh có thói quen thức đêm ngay từ trong bụng mẹ. Mẹ có thể nhận biết điều này khi vào ban đêm nhận thấy bé quẫy đạp trong bụng mẹ nhiều hơn . Khi chào đời, bé cũng vẫn duy trì thói quen này và làm mẹ mệt mỏi .Trong vài ngày đầu sau sinh, bạn không thể thay đổi bé ngay được mà chỉ có thể bắt đầu dạy bé khi bé đã được hai tuần tuổi. Vậy làm thế nào để giúp bé phân biệt được ngày và đêm? Mẹ hãy cùng Blogcuabe.com tham khảo bài viết này nhé!
Dưới đây là cách để các mẹ dạy bé con của mình ngủ ngoan vào ban đêm:
1. Trẻ sơ sinh ngủ như thế nào?
2. Tập thói quen ngủ ngoan cho bé
Ngay từ sáu tuần tuổi, bé đã có thể học cách ngủ ngoan. Trong độ tuổi này, có vài cách rất hiệu quả để giúp bé ngủ ngon
Tạo không gian ngủ phù hợp, thoải mái cho bé.
Nguyên tắc vàng khi tập thói quen ngủ đúng giờ cho trẻ đó là mẹ cần có một không gian lý tưởng, hoặc là thật yên tĩnh hoặc là có âm thanh du dương và ánh sáng dịu nhẹ. Bé sẽ tự làm dịu và ngủ thiếp đi lúc nào không biết mà không cần đến sự tác động nhiều của mẹ. Trẻ sẽ bắt đầu giấc ngủ một cách ít căng thẳng nhất cũng như dễ dàng quay lại giấc ngủ sau mỗi lần thức dậy để ăn đêm. Như vậy, ba mẹ cũng sẽ có một giấc ngủ ngon cùng bé.
Cách giúp trẻ nhận thức được đã đến giờ đi ngủ bao gồm việc làm vệ sinh sạch sẽ cho trẻ, mát xa, cho bé uống sữa và hát ru hoặc đọc truyện cho trẻ nghe. Các hoạt động đó sẽ được lặp lại mỗi tối và sẽ thành thói quen, mẹ chỉ việc đặt bé lên giường, vỗ về bé là bé ngủ ngay.
Ngoài ra, mẹ cần tắt đèn hoặc để đèn ngủ để cho trẻ nhận thức rằng đây là ban đêm, tránh để đèn sáng, khi đó trẻ sẽ dễ dàng đi vào giấc ngủ hơn.
Nếu trời nóng, mẹ có thể bật quạt phe phẩy hoặc để điều hòa ở nhiệt độ 27-28 độ C. Giường cũi cần an toàn và thân thiện đối với trẻ. Đối với trẻ sơ sinh, nên dùng túi ngủ cho bé thay vì dùng những chiếc chăn quấn hờ. Nếu trẻ nằm giường thì cần bố trí thanh chắn an toàn để trẻ không ngã khỏi giường.
Cho bé ngủ chung giường với mẹ
Bé ngủ chung với bố mẹ có rất nhiều ưu điểm, nó không chỉ giúp gắn kết thêm tình yêu thương giữa mẹ và bé mà còn tạo ra những liên kết vật lý vô hình giữa hai mẹ con. Với các mẹ cho con bú thì việc ngủ chung giường sẽ rất tiện mỗi khi mẹ cho bé ăn đêm. Nhiều mẹ thấy rằng nếu ngủ cạnh con mẹ có thể nhanh chóng vỗ về, dỗ dành để trẻ ngủ tiếp mỗi khi con tỉnh giấc. Đối với các trẻ nhút nhát hay sống nội tâm, việc tăng cường sự thân mật bằng cách ngủ chung với con là rất tốt.
Ngoài ra, bé ngủ chung với bố mẹ bé sẽ cảm thấy an toàn hơn, giúp bé đỡ giựt mình khi ngủ.
Bố mẹ nên cho bé ngủ trong nôi hoặc là trên giường riêng nhưng được đặt ngay cạnh giường của bố mẹ là an toàn nhất. Và bạn cần phải đảm bảo các nguyên tắc cơ bản sau:
Nhận biết dấu hiệu khi trẻ buồn ngủ
Trong sáu đến tám tuần đầu sau sinh, bé không thể thức lâu hơn hai giờ liên tục. Nếu bạn để bé thức lâu hơn hai giờ, bé sẽ quá mệt mỏi và lại trở nên khó ngủ. quấy khóc.
Vì vậy, bạn nên nhận biết những dấu hiệu buồn ngủ của bé như chớp mắt liên tục, lim dim, kéo tai, ngáp hay quầng dưới mắt thâm lại. Bạn đừng lo, bạn sẽ mau chóng có giác quan thứ sáu nhận ra con mình đang buồn ngủ. Nếu bạn nhận thấy bé buồn ngủ thì nên đặt bé vào nôi hay giường
Dạy trẻ phân biệt ngày và đêm
Ban ngày, khi bé còn thức:
Ban đêm:
Dạy bé tự ngủ
Khi bé đã được sáu đến tám tuần tuổi, bạn có thể bắt đầu dạy bé tự ngủ. Bạn nên đặt bé vào nôi hay xuống giường khi bé buồn ngủ nhưng vẫn còn thức. Cách bạn dỗ bé ngủ trong tám tuần đầu sau sinh rất quan trọng. Nếu bạn cho bé nằm võng hay nằm nôi lắc, đu đưa bé, bế rung bé khi trong tám tuần đầu thì bé sẽ quen và bé sẽ không thể ngủ nếu không được rung lắc, đu đưa như vậy.
Vì vậy, nhiều chuyên gia khuyên không nên đung đưa bé, không cho bé ngậm núm vú giả để dỗ bé ngủ ngay từ sau sinh. Bạn sẽ thiết lập một “thủ tục” trước khi ngủ cho bé như hát ru, nghe nhạc nhẹ, vỗ nhẹ mông, gãi nhẹ đầu… nhưng cần nhớ rằng bạn sẽ phải làm “thủ tục” này mỗi đêm nên bạn cần chọn “thủ tục” nào vừa thích hợp với bé vừa “khả thi” đối với bạn. Bạn có thể bế bé đến khi bé thiu thiu ngủ rồi đặt bé xuống chứ không nên để bé ngủ trên tay mình rồi mới đặt xuống vì sẽ tạo nên thói quen xấu là phải được bế mới ngủ và bé sẽ thức dậy ngay khi bạn đặt bé xuống giường.
Tập bé bỏ thói quen đòi bế khi ngủ
Cho con bú no
Buổi tối, cứ đến một giờ cố định (khoảng 8 – 9 giờ đêm), mẹ hãy cho con bú no, thay quần áo, thay bỉm, vệ sinh cho bé và đặt con vào chỗ ngủ quen thuộc. Việc lặp đi lặp lại những hoạt động này sẽ giúp điều chỉnh được đồng hồ sinh lý của cơ thể bé. Mẹ hãy cho con bú lâu hơn một chút để bé bú no. Vì cũng như người lớn, căng da bụng trùng da mắt, khi ăn no bé sẽ dễ buồn ngủ hơn.
[/tintuc]
[tintuc]
Một người lớn không thể chịu nổi tiếng gầm rú hàng ngày của chính mình trong chốc lát, huống chi là một đứa trẻ?
Có một thí nghiệm mang tên "Super Parenting" do một kênh giáo dục thực hiện. Họ sẽ đặt máy ghi âm trong nhà của một gia đình “ồn ào”, nơi có một người mẹ thường xuyên la hét con.
Sáng sớm, đứa trẻ thức dậy muộn và người mẹ hét lên khó chịu.
Khi con đánh răng, mẹ vội mắng con: “Con còn đánh răng à? Không nhanh lên đi nào? ….”
Đứa nhỏ vội vàng ném chiếc cốc xuống đất, lúc này mẹ giận dữ, mắng càng nặng lời, ngay cả người cha bên cạnh cũng không tha.
Một buổi sáng sớm bình dị như vậy, lẽ ra phải tận hưởng một ngày mới tốt lành, nhưng tiếng khóc của lũ trẻ và những lời mắng chửi của mẹ đan xen vào nhau khiến ai cũng bức xúc, khó thở.
Hành động tiếp theo của nhóm làm chương trình rất thú vị, họ mời bà mẹ đến một không gian bí mật, nơi phát ra tiếng la hét cuồng loạn của bà mẹ với đứa trẻ. Tính tổng khoảng thời gian từ lúc con thức đến lúc rời khỏi nhà là khoảng 20 phút nói và nói.
Thế mà chỉ trong vòng 10 giây, người mẹ không thể chịu nổi, ngay lập tức ngồi xổm xuống để bịt tai lại.
Một người lớn không thể chịu nổi tiếng gầm rú hàng ngày của chính mình trong chốc lát, huống chi là một đứa trẻ?
Một nghiên cứu đã chỉ ra rằng trẻ em thường ở trong môi trường mà trẻ thường xuyên bị cha mẹ la mắng, thì cấu trúc não của trẻ sẽ thay đổi, chỉ số IQ thấp hơn nhiều so với mức trung bình thông thường, Ngoài ra, nó cũng sẽ ảnh hưởng lớn đến sự phát triển tính cách của trẻ.
1. Càng mắng, trẻ càng bất an
Nghiên cứu của Đại học Yale cho thấy, những đứa trẻ hay bị la mắng thích ở một mình và mắc chứng sợ xã hội, khả năng chịu được căng thẳng đặc biệt kém. Thậm chí, trẻ còn mắc chứng trầm cảm, bất an, không thể tin tưởng và dựa dẫm vào người khác nên cả đời vẫn cô đơn, từ chối kết hôn
2. Càng mắng càng dễ mất con
Có rất nhiều trường hợp cha mẹ không kiềm chế được cảm xúc và trút sự cay đắng của mình lên con cái. Không phải sức chịu đựng của đứa trẻ nào cũng như nhau. Và đã xảy ra rất nhiều vụ việc đau lòng chỉ vì đứa trẻ bị mẹ lớn tiếng quát mắng ngay trước mặt thầy cô, bạn học; hoặc con bị oan nhưng không thể giải thích khi bố mẹ cứ sa sả ném những từ ngữ tồi tệ lên đôi vai trẻ. Khi mất con rồi, bậc cha mẹ mới hiểu rằng: Sai lầm không bao giờ có thể sửa chữa được.
Nhiều người nói trẻ con bây giờ nhạy cảm quá, ai đánh, mắng cũng không chịu được là thiển cận. Những đứa trẻ luôn bị quát mắng sẽ luôn tồn tại nghi ngờ về cuộc sống của mình. Trẻ nghĩ rằng mình hậu đậu, dốt nát, không thể nhìn thấy hy vọng trong cuộc sống, cho nên có thể lựa chọn kết thúc cuộc sống bất cứ lúc nào để giải thoát.
3. Càng mắng, con càng rụt rè hèn nhát
Trong cuộc sống, chắc hẳn nhiều mẹ đã từng gặp cảnh này. Mẹ càng hung dữ, con càng chạy theo; mẹ càng lớn tiếng thì con lại càng bám mẹ…
Thật vậy, đó là bởi vì đứa nhỏ sợ rằng mẹ sẽ không còn yêu thương mình nữa. Vì vậy, đứa trẻ sợ hãi chỉ có thể tiếp tục tỏ ra ngoan ngoãn để cha mẹ không nổi giận, nhưng vì điều này, nó trở nên kiên quyết, rụt rè và hèn nhát. Những đứa trẻ như vậy lớn lên thường trở nên thiếu nhân cách yêu thương, khó có lòng tự tin trong các mối quan hệ thân thiết, và thường trở thành người bị hại.
Nhà tâm lý học người Mỹ Rosenthal đã nói: Nếu cha mẹ không thể giúp con mình về tầm nhìn và khuôn mẫu, thì hãy tin tưởng vào con cái và chân thành đánh giá chúng, đây cũng là một siêu năng lực nuôi dưỡng. Nghiên cứu từ Yale về 30 ngày trẻ đối mặt với những lời la mắng cho thấy cấu trúc não sẽ thay đổi từng ngày, ảnh hưởng đến trí thông minh và cả sức khỏe tâm thần.
Tệ hơn nữa, theo nghiên cứu của Lise Gliot thuộc Đại học Y Chicago, ở tuổi vàng (2-3 tuổi), nếu một đứa trẻ bị mắng nó có thể phá hủy các tế bào não đang phát triển.
Những cảm xúc tiêu cực như giận dữ có những làn sóng đặc biệt phát ra từ não. Và loại sóng này có thể hòa vào làn sóng âm thanh của những người đang la hét. Sự kết hợp giữa sóng âm thanh và cảm xúc tức giận sẽ tạo ra làn sóng thứ ba với hiệu ứng đặc biệt. Hiệu quả là làm hỏng các tế bào não sắp hình thành. Trong mỗi lần la hét, một số tế bào não sẽ bị tổn hại khi bị những sóng này tấn công, cả khi người ta có nghe thấy âm thanh này hay không. Điều này là do sóng thứ ba tiếp tục lan truyền dưới dạng sóng âm thanh, nhưng ngay lập tức tác động đến não dưới dạng sóng não.
Vì vậy cha mẹ hãy ngừng quát mắng con cái, những lời động viên, khẳng định chính là động lực để trẻ trở nên tốt hơn. Một cuộc khảo sát và nghiên cứu từ Đại học Thanh Hoa, dữ liệu cho thấy những đứa trẻ thường xuyên bị từ chối, quát mắng chỉ có thể phát triển tiềm năng từ 20% -30%. Nếu được thầy cô khen tặng, mức độ phát triển tiềm năng có thể đạt 50%, và nếu người đưa ra lời khẳng định cho trẻ là chính cha mẹ của trẻ thì mức độ phát triển có thể đạt hơn 80%.
Chỉ khi tiếng nói trách móc của cha mẹ nhỏ hơn, trẻ mới có thể lắng nghe một cách nghiêm túc hơn, và cuối cùng thì hiệu quả giáo dục sẽ tốt hơn. Thương con thì hãy trò chuyện, nếu mắng con thường xuyên thì tập uốn lưỡi trước khi nói, lỡ mắng oan thì sau này hãy xin lỗi con, chỉ khi cha mẹ chịu tâm sự với con thì mới có thể nuôi dạy con tốt hơn.
[/tintuc]